Có 1 bài viết này đang nổi trên mạng lắm!
Anh Hoàng (35 tuổi, trưởng nhóm công nghệ tại Hà Nội) từng tin vào một giấc mơ rất “logic”: đi làm chăm chỉ, tăng lương đều đặn, rồi đến lúc nào đó sẽ có thể mua một căn hộ ở Cầu Giấy. Đúng như kế hoạch, sau vài năm, mức lương của anh từ 28 triệu đã nhích lên 35 triệu đồng/tháng. Nhưng giấc mơ nhà cửa thì lại như con diều gặp gió giật, bay xa khỏi tầm tay.
Năm 2022, một căn hộ 70 m² ở Cầu Giấy có giá khoảng 2,1 tỷ đồng. Nay, chỉ sau vài năm, cùng diện tích ấy đã chạm ngưỡng 5 tỷ đồng. Nghĩa là, trong khi anh Hoàng mất 3 năm để tăng được 7 triệu tiền lương thì căn hộ kia chỉ mất 3 năm để tăng thêm… gần 3 tỷ. Nếu tính theo kiểu “mỗi ngày tăng bao nhiêu”, thì lương anh chỉ nhích lên được khoảng 1,2–1,5 triệu đồng/ngày, còn giá căn hộ lại phi như ngựa bất kham, tăng trung bình 2,5 triệu đồng/ngày.
Nói vui một chút: nếu tiền lương và giá nhà cùng tham gia một cuộc đua marathon, thì lương vừa rón rén bước ra khỏi vạch xuất phát đã thấy giá nhà đang cầm cúp về đích.
Ngẫm nghĩ thì... đúng
👉 Lương thì tăng nhỏ giọt, nhà thì tăng cấp số nhân
Khảo sát từ các sàn giao dịch bất động sản cho thấy mặt bằng chung cư tại Cầu Giấy hiện dao động 70–100 triệu đồng/m², gấp đôi, thậm chí gấp ba so với năm 2022. Một số dự án cao cấp còn thẳng tay niêm yết vượt 110 triệu/m². Trong khi đó, báo cáo thu nhập bình quân lao động thành thị năm 2024 chỉ tăng chưa tới 9%.
Đặt lên bàn cân, rõ ràng khoảng cách thu nhập – giá nhà ngày càng giãn rộng. Nếu như trước đây, một cặp vợ chồng đi làm chăm chỉ, chắt bóp tằn tiện vài năm vẫn có thể mơ đến căn hộ 2–3 tỷ ở trung tâm, thì nay với cùng mức thu nhập ấy, họ chỉ còn hai lựa chọn: hoặc chấp nhận thuê dài hạn, hoặc đánh liều ra vùng ven mua nhà xa trung tâm, rồi sáng sáng tập thể dục bằng… đi làm 30 cây số.
Người trẻ và giấc mơ an cư xa dần
Câu chuyện của anh Hoàng không phải cá biệt. Nhiều bạn trẻ khác cũng đang rơi vào cảnh “lương tăng nhưng nhà tăng nhanh hơn”. Một số chấp nhận thuê nhà dài hạn, coi đó như giải pháp thực tế. Một số khác tìm cách dịch chuyển ra ngoại thành, chấp nhận đánh đổi khoảng cách để có chỗ ở.
Thậm chí, có người tính chuyện “sống thử” tại các mô hình mini như capsule, sleepbox, hoặc thuê chung để tiết kiệm chi phí. Chuyện vui nhưng thật: giấc mơ an cư của thế hệ trước thường gắn liền với hình ảnh chìa khóa nhà mới, thì giấc mơ của một số bạn trẻ bây giờ lại là… có điều hòa mát, wifi mạnh, và không phải dọn ra ngoài sau 11 giờ đêm vì chủ trọ khó tính.
👉 Khi giấc mơ “trả góp” cũng xa vời
Trước đây, bài toán trả góp nghe có vẻ hợp lý: thu nhập 30–40 triệu/tháng, dành ra 15–20 triệu trả ngân hàng, vài năm sẽ ổn. Nhưng nay, với căn hộ 5 tỷ đồng, người vay sẽ phải chuẩn bị ít nhất 1,5 tỷ vốn tự có và vay khoảng 3,5 tỷ. Với lãi suất hiện tại, khoản trả góp hàng tháng có thể lên đến 30–35 triệu đồng, tức gần như “nuốt trọn” thu nhập cả gia đình.
Nói cách khác, nếu muốn trả góp căn hộ trung tâm, anh Hoàng sẽ phải quay lại ăn mì gói như thời sinh viên, thậm chí nghĩ cách “tái chế” bữa trưa thành bữa tối.
👇🏻 Khoảng cách không chỉ là con số
Ở góc nhìn rộng hơn, việc giá nhà tăng quá nhanh so với thu nhập không chỉ là chuyện cá nhân của anh Hoàng, mà là thực trạng chung. Nó phản ánh sự mất cân đối giữa cung – cầu, chính sách phát triển đô thị và khả năng chi trả của đại đa số người dân.
Nếu không có giải pháp căn cơ, thị trường sẽ hình thành hai cực: một bên là những người sở hữu nhiều bất động sản, hưởng lợi từ giá tăng; một bên là số đông người lao động, lương tăng chậm, ngày càng khó chạm tới giấc mơ an cư.
“Nhà ở cho ai?” – câu hỏi bỏ ngỏ
Có lẽ, điều khiến nhiều người cay đắng nhất không phải chỉ là việc nhà tăng giá, mà là cảm giác bất công: lương tăng thì “nhỏ giọt”, còn nhà thì “nhảy cóc” mỗi năm cả tỷ đồng. Người lao động chăm chỉ, có nghề nghiệp ổn định, vẫn bị bỏ lại phía sau trong cuộc đua sở hữu chỗ ở.