Ra trường đi làm vài năm, bố mẹ gọi điện hỏi: “Bao giờ lấy nhà?”; cưới nhau xong hàng xóm hỏi: “Bao giờ mua nhà?”; đẻ xong một đứa thì đồng nghiệp hỏi: “Ở trọ mãi à, bao giờ an cư?”. Mua nhà bỗng dưng trở thành thước đo trưởng thành, chẳng khác gì lấy chồng hay sinh con.
Nhưng thực tế, nhiều cặp vợ chồng trẻ giờ đây bắt đầu tỉnh táo hơn. Họ nhận ra một điều: mua nhà không chỉ là mua một cục gạch với cái sổ đỏ, mà còn là mua luôn một cục nợ, trách nhiệm và áp lực đè vai suốt 10–20 năm.
Như vợ chồng chị Ngọc Mai (28 tuổi) cùng chồng Trần Nam (31 tuổi) sống và làm việc tại Hà Nội hơn 10 năm, từ ngày còn là sinh viên đến lúc kết hôn và có con.
Chị Mai và chồng đều làm công việc liên quan đến truyền thông, thu nhập của hai vợ chồng dao động từ 25 triệu đồng đến 40 triệu đồng/tháng. Có những tháng, chồng chị Mai được thưởng, tổng thu nhập của gia đình có thể tăng lên tới 60-70 triệu đồng. Chị Mai cho biết sau nhiều năm tích lũy, vợ chồng anh chị có trong tay gần 1 tỷ đồng, hơn 1 cây vàng cưới.
Trái ngược với bạn bè ngược xuôi vay mượn, tìm mọi cách để mua nhà Hà Nội, mong "an cư lạc nghiệp", cặp đôi lựa chọn ở trọ và tận hưởng cuộc sống.
"Ở một thành phố lớn như Hà Nội, việc sở hữu ngôi nhà là giấc mơ của nhiều gia đình trẻ. Gia đình tôi cũng vậy nhưng với chúng tôi, một căn nhà chỉ có ý nghĩa khi có đủ điều kiện và chịu được trách nhiệm với nó", chị Mai nói.
Chị Mai cùng chồng thỏa thuận với nhau từ đầu rằng chỉ khi thực sự ổn định về tài chính và tinh thần mới tính đến chuyện mua nhà. "Nếu quá áp lực với việc trả nợ, chắc chắn cuộc sống sẽ trở nên căng thẳng và ảnh hưởng đến mối quan hệ vợ chồng", chị Mai nói.
❗️ Mua nhà = mua trách nhiệm cả đời
Nghe thì hơi nặng nề, nhưng thử tưởng tượng nhé:
- Bạn vay ngân hàng 2 tỷ, trả góp 20 năm. Nghĩa là mỗi sáng ngủ dậy, việc đầu tiên không phải “hôm nay ăn gì” mà là “hôm nay kiếm đủ tiền trả ngân hàng chưa?”.
- Lúc trước hai vợ chồng còn rủ nhau đi Đà Lạt, Phú Quốc, nay thì du lịch = dắt nhau ra ban công đứng ngắm… hàng xóm phơi đồ.
- Đứa trẻ đòi kem: “Con ơi, ăn kem 10 nghìn thì tháng này bố mẹ trả góp chậm mất 1 ngày".
Trách nhiệm ngôi nhà không chỉ nằm ở số tiền, mà còn là áp lực tinh thần. Có nhà thì sướng thật, nhưng nếu ngôi nhà biến thành cái “xiềng” khiến vợ chồng cãi nhau vì tiền, thì liệu còn ý nghĩa “an cư lạc nghiệp” nữa không? Hay chỉ còn “an cư… lục đục”?
👉 Ở trọ cũng có trách nhiệm, nhưng nhẹ nhàng hơn
Ở trọ 40m² như vợ chồng chị Mai cũng là một dạng trách nhiệm, nhưng là trách nhiệm kiểu “linh hoạt”:
- Tiền thuê tháng nào trả tháng đó, không áp lực 20 năm.
- Chủ nhà hỏng ống nước, gọi cái có người đến sửa – nhẹ đầu.
- Hàng xóm ồn ào, khó chịu thì… chuyển trọ. Chứ mua nhà rồi, hàng xóm karaoke 23h thì chỉ còn cách “sống chung với lũ”.
Nói cách khác, ở trọ giống như “yêu thử”, còn mua nhà giống như “kết hôn hợp pháp”. Một bên có thể đổi khi thấy không hợp, một bên thì dính cả đời, ly hôn còn mất thêm phí luật sư.
Thà chịu trách nhiệm sau, còn hơn trách nhiệm nặng từ sớm
Cái hay của vợ chồng chị Mai là họ dám thừa nhận: “Chúng tôi chưa sẵn sàng gánh trách nhiệm nặng như vậy.” Đây không phải là lười biếng hay thiếu chí tiến thủ, mà là biết cân bằng giữa mơ ước và thực tế. Bởi nhà thì lúc nào cũng có thể mua, nhưng tuổi trẻ, sự tự do, và cả sự nhẹ nhàng trong hôn nhân thì khó mà lấy lại được.
Nhiều người lao vào mua nhà bằng mọi giá, đến khi vợ chồng nhìn nhau chỉ còn thấy… bảng Excel quản lý nợ, mới nhận ra rằng trách nhiệm đôi khi còn nặng hơn cả căn nhà.
👉 Vậy nên, mua nhà hay không không quan trọng bằng việc bạn sẵn sàng chịu trách nhiệm tới đâu. Nhà thì có thể xây lại, mua lại, bán lại. Nhưng tình cảm, sức khỏe, tuổi trẻ – thì không có ngân hàng nào cho vay trả góp đâu.