Và rồi, giữa những hóa đơn điện nước dày đặc, những khoản phí từ trên trời rơi xuống, câu nói của chị Lan như thay lời hàng triệu phụ huynh: “Tiền trọ cao thế này, mỗi tháng con trai sẽ tiêu hết 2/3 thu nhập cả nhà".
Chuyện là, chị Hồng Lan chi 7 triệu đồng thuê phòng ở phường Bạch Mai cho con trai chuẩn bị nhập học ĐH Kinh tế Quốc dân.
Từ cuối tháng 8, chị đã lên Hà Nội tìm thuê một phòng khép kín, gần trường, giá khoảng 3 triệu đồng. Nhưng giá thực tế khiến chị choáng váng. Phòng cũ, diện tích chừng 15 m2, nằm trong ngõ sâu khoảng 6 triệu đồng. Những phòng rẻ hơn cách xa trường 7-8 km.
Người thuê trọ – vị thế “con nhà nghèo trong showbiz”
Ở Việt Nam, người thuê trọ luôn ở thế yếu. Giá thuê không được kiểm soát, hợp đồng nhiều khi chỉ là tờ giấy viết vội, điều khoản thì nghiêng hẳn về phía chủ nhà. Người thuê thường xuyên rơi vào cảnh “không thuê thì mất chỗ, mà thuê thì đau ví”.
Đặc biệt, vào dịp tân sinh viên nhập học, giá phòng trọ lại như có phép màu: một căn phòng vốn chỉ đáng 3 triệu có thể vọt lên 5–6 triệu mà chẳng cần sửa sang gì. Chủ nhà chỉ cần thêm câu thần chú “gần trường” là phụ huynh tự động… rút ví.
Chưa kể, ngoài tiền thuê, sinh viên còn bị “bủa vây” bởi hàng loạt khoản phí lặt vặt: điện thì tính 5.000 đồng/kWh (đắt gấp đôi, gấp ba so với giá nhà nước), nước thì “tùy tâm” 100.000–150.000 đồng/người, gửi xe thì vài trăm nghìn mỗi tháng. Đôi khi, tiền điện nước còn gần bằng nửa tiền thuê.
Những cú lừa quen thuộc của thị trường trọ:
- Quỵt cọc: Đóng cọc một tháng để giữ phòng, nhưng đến ngày dọn vào thì chủ nhà “lỡ cho người khác thuê rồi”. Tiền cọc thì… xin vĩnh biệt cụ.
- Phòng khác hình đăng: Trên mạng lung linh như căn hộ studio Hàn Quốc, ngoài đời mở cửa ra thấy tường ẩm mốc, nhà vệ sinh rỉ sét, cửa sổ nhìn ra… tường nhà hàng xóm.
- Đòi tăng giá vô tội vạ: Thuê được vài tháng thì chủ nhà báo “giá điện tăng”, “giá đất lên”, “lạm phát cao”, nên tiền thuê cũng phải nhích thêm 500 nghìn đến 1 triệu. Không đồng ý thì xin mời trả phòng.
- Kê chi phí trời ơi đất hỡi: Có nơi còn thu “phí vệ sinh môi trường”, “phí bảo trì cầu thang”, thậm chí “phí wifi chung” dù mạng thì lag đến mức học online mà slide trôi chậm hơn cả… tốc độ lên lương.
Vẫn là người thuê chịu thiệt
Trong khi chủ nhà trọ có quyền đẩy giá, lấy lại phòng bất cứ lúc nào, thì người thuê gần như không được luật pháp bảo vệ cụ thể. Hợp đồng thuê trọ hiếm khi được công chứng, tranh chấp xảy ra thì chỉ còn biết “một là bỏ qua, hai là… chịu thiệt”.
Thế nên, mỗi tháng đóng tiền trọ, không ít sinh viên và gia đình cảm giác như “cõng” một khoản vay tiêu dùng trên lưng. Với những gia đình tỉnh lẻ, việc nuôi con học đại học ở thành phố không chỉ là gánh nặng học phí, mà còn là “cơn ác mộng” mang tên tiền trọ.
Đúng là, học đại học ở thành phố không chỉ là hành trình kiếm tri thức, mà còn là… khóa huấn luyện đặc biệt về kỹ năng sinh tồn trong “rừng trọ”.