📊 Bức tranh thị trường:
- Xã Đàn: căn 150m² rao 170 tỷ → 1,13 tỷ/m².
- Huỳnh Thúc Kháng: 85m² treo 115 tỷ → 1,35 tỷ/m² (tăng gần gấp đôi chỉ sau 1 năm).
- Láng Hạ, Thái Hà: lần lượt vượt 1 tỷ/m².
- Phố cổ: Hàng Bông, Cầu Gỗ, Lương Ngọc Quyến… vững vàng ở mức 2–2,5 tỷ/m².
📈 Vì sao lại đắt đỏ thế?
- Khan hiếm tự nhiên: đất nội đô Hà Nội giống như “đất vàng” thật sự – không thể sản xuất thêm.
- Vị trí kinh doanh: mặt phố vừa để ở, vừa có thể làm văn phòng, khách sạn mini, quán cà phê.
- Tâm lý giữ đất: nhiều chủ nhà không vội bán, treo giá cao như thử thách “ai chơi được thì vào”.
⚖️ Nhưng có đáng để đầu tư?
Ông Nguyễn Văn Đính (Hội Môi giới BĐS Việt Nam) nhận định: tốc độ tăng giá nhà phố chỉ khoảng 15–20%/năm, thấp hơn nhiều so với đất nền ngoại thành, trong khi vốn bỏ ra cực lớn.
👉 Với nhà đầu tư dùng đòn bẩy tài chính, nguy cơ bị “chôn vốn” là rõ ràng. Nói cách khác, đây là cuộc chơi chỉ dành cho những người không ngại tiền nằm yên.
👪 Áp lực xã hội:
- Người dân thu nhập trung bình – cao gần như bị loại khỏi “cuộc chơi nhà phố”. Ở phố cổ giờ chỉ có hai lựa chọn: thuê hoặc… mơ.
- Giá thuê mặt bằng tăng vọt, kéo theo giá hàng hóa, dịch vụ. Một bát phở 70 nghìn không hẳn vì thịt bò đắt, mà vì chủ quán phải gánh tiền thuê tiền tỷ.
- Lớp trẻ mơ “an cư lập nghiệp” nội đô coi như đóng cửa, đẩy nhu cầu sang chung cư và nhà ven đô.
😂 Nghịch lý:
- Với 2,5 tỷ/m² ở Hàng Bông, bạn có thể mua cả… một căn biệt thự có hồ bơi ở Đà Nẵng.
- Số tiền mua một căn 40m² phố cổ đủ để mua vài căn hộ cao cấp ở TP.Thủ Đức.
- Nhưng khổ nỗi, không đâu có “cái vibe Hà Nội”, không đâu sáng mở cửa đã nghe tiếng rao “Ai bánh khúc nóng đêêê”.
👉 Nhà phố Hà Nội bây giờ giống như tranh cổ vật: ai có tiền thì mua để giữ, không hẳn để ở hay kinh doanh. Còn với số đông, chỉ cần đi dạo qua, chụp ảnh check-in cùng cái biển rao bán “2,5 tỷ/m²” cũng đủ để kể con cháu nghe, ngày xưa ông bà từng sống ở nơi đắt đỏ nhất cái Hà Nội này đấy con ạ 🤣