Hơn một trăm triệu cho một mét vuông bê tông có sổ đỏ và ban công phơi quần áo.
👉 Nếu tính nhanh thì chỉ cần làm việc chăm chỉ, không ăn, không chơi, không ốm đau và không sống hoang phí trong khoảng… 9–10 năm, bạn sẽ đủ tiền mua được một căn 70m². Tất nhiên, nếu đó là trong trường hợp nằm trong nhóm thu nhập “khá”, nghĩa là khoảng 200 triệu đến 1,3 tỷ đồng mỗi năm. 😬
🥵 Còn nếu nằm ở nhóm “đại chúng”, tức là dưới 200 triệu/năm, xin chúc mừng, chúng ta đang sống trong phần đông của xã hội, và cần 35 năm tích cóp để sở hữu một căn nhà.
35 năm, tức là từ khi tốt nghiệp đại học cho đến khi con chuẩn bị… lấy vợ.
Khi mét vuông thành hàng xa xỉ
Ở Hà Nội, giá trung bình hiện đã đạt 85,6 triệu đồng/m², tăng 23% so với năm ngoái. TP.HCM cũng chẳng kém, 95,4 triệu đồng/m², tăng 21%. Những dự án mở mới thì vọt hẳn lên 108–131 triệu/m². Nói cách khác, nhà ở giờ đây không còn là “nơi để về”, mà là “tài sản đầu tư có điều kiện”.
Ở khu Tây Hà Nội, các dự án mới đều mở bán từ 104 triệu/m². Khu Đông thì vẫn “mềm mại” hơn một chút, nhưng đổi lại là phải chịu cảnh sáng chen nhau đi làm 2 tiếng.
Trong khi đó, tại TP.HCM sau sáp nhập, biên độ giá từ 30 đến 200 triệu/m². Tuy nhiên, mức 30 triệu/m² chủ yếu nằm ở… Bình Dương, nơi mà buổi sáng ra khỏi nhà phải tính toán liệu hôm nay có kịp về trước giờ con ngủ không.
“Mua nhà hay mua hành tinh?”
Thị trường bất động sản dường như đang diễn ra một trò chơi kỳ quặc: giá càng cao thì người mua càng ít, nhưng nguồn cung mới vẫn… toàn hàng cao cấp.
Giống như đang đói, nhưng siêu thị chỉ bán trứng cá muối và thịt bò Kobe.
Câu hỏi đặt ra là: ai đang mua những căn hộ trăm triệu/m² này?
Câu trả lời, có lẽ, không phải là người trẻ đang cắm mặt trả góp, mà là những người đã từng mua từ 10 năm trước và giờ mua thêm, cho vui, cho thuê, hoặc cho tương lai đứa cháu chưa sinh.
👉 Còn người trẻ thì sao? Giấc mơ 70m² và hiện thực 7m²
One Mount Group tính toán, một gia đình “khá giả” phải làm 10 năm mới mua nổi căn 70m². Nhưng có lẽ phần đông chỉ dám mơ tới gói cơ bản, phòng trọ 20m² có ban công nhìn ra… tường nhà đối diện.
Còn nhiều người khác thì đang “đầu tư” theo kiểu mới: thuê nhà và mua vàng để đỡ buồn.
Sự hài hước của thị trường hiện nay nằm ở chỗ: ai cũng kêu giá cao quá, nhưng mỗi khi có dự án mới, vẫn có cảnh người xếp hàng cọc trước cả… bảng hàng. Có lẽ, trong văn hóa đô thị Việt Nam, “có nhà riêng” vẫn là một danh xưng quyền lực, và nỗi sợ “ở thuê mãi mãi” khiến nhiều người sẵn sàng vay đến kiệt sức để chạm tay vào tường nhà mình.
Câu chuyện này không còn là chuyện giá, mà là chuyện cơ cấu sản phẩm. Khi hơn 50% nguồn cung mới đều trên 100 triệu/m², tức là thị trường đang hướng mạnh vào phân khúc cao cấp, còn phân khúc bình dân gần như… biến mất.
Điều này đồng nghĩa với việc người mua thực, những người muốn “an cư” thật sự đang ngày càng bị đẩy xa khỏi trung tâm.
Cuối cùng, có lẽ câu nói đúng nhất với thị trường hiện nay là: “Nhà đất không tự nhiên sinh ra, chỉ chuyển từ tay người có tiền sang tay người… có nhiều tiền hơn.”
Giữa cơn “sốt” giá trăm triệu mỗi mét vuông, người ta vừa sợ, vừa buồn cười. Sợ vì không biết bao giờ mua được nhà, cười vì… vẫn phải đi làm để trả tiền thuê nhà của người khác.
Và có lẽ, trong vài năm tới, khái niệm “an cư lạc nghiệp” sẽ cần được cập nhật lại: An cư là khi không bị tăng giá thuê, còn lạc nghiệp là khi đủ sức trả tiền nhà đúng hạn.