Lương: đừng chỉ nhìn vào lương, hãy nhìn rộng ra, nâng cấp nó thành "thu nhập". Vì nếu bạn chỉ có 1 nguồn thu từ lương, đi làm công ăn lương, chờ tiếng ting ting ngày 30 mỗi tháng thì chắc chắn ko thể nào mua được nhà. Vì vậy hãy đa dạng nguồn thu, có thể là làm thêm job, buôn bán,... hoặc cơ hội làm ăn nào đó mang đến thu nhập ngoài lương. Mức lương cao nhất mình nhận được là 75tr, nhưng mình vẫn luôn tìm kiếm cơ hội tăng thu nhập khác, vì chi phí sống cho cả gđ mình là 50tr/ tháng rồi.
=> Mục tiêu là tăng thu nhập, chứ ko phải chỉ nhìn vào chữ "lương".
Mua nhà: hãy tìm cách tăng thu nhập để sớm đạt được mục tiêu này. Nó còn tuỳ thuộc vào góc nhìn của bạn, mình thấy nhiều bạn trẻ cứ khăng khăng phải có nhà phố. Trong khi mình nghĩ khác, mình tìm cách kiếm thêm job khác giúp mình có thêm $ mà ko cần phải ở phố, sau đó về vùng ven mua đất xây nhà. Cùng 1 khoản tiền, ví dụ 5 tỷ thì ở vùng ven bạn ở được biệt thự rồi, nhưng ở phố bạn chỉ chui ra chui vào được trong căn chung cư nào đó thôi.
Mình hay suy nghĩ như này: 10 năm nữa mình vẫn làm việc này hả ta, rồi 20 năm nữa nhảy việc thì có công ty nào nhận không? Nếu không thì mình ở thành phố này làm gì? Suốt ngày ăn cơm hộp, cuối tháng đóng tiền trọ, mỗi ngày hít bụi 3h kẹt xe ngoài đường. Giải pháp dài hạn là gì?
=> Tự tìm cách thoát khỏi phố bằng cách đa dạng nguồn thu, đa dạng công việc để không bị lệ thuộc vào thành phố. Một khi việc kiếm tiền của bạn ko còn lệ thuộc vào thành phố, thì tìm về vùng ven mua đất xây nhà mà ở. Vùng ven bây giờ chất lượng đời sống còn cao hơn cả ở các tp lớn như HCM hay HN. Nhiều khi sống ở phố lâu quá về quê ăn tết mới thấy mình là những người "quê mùa".
Công việc: nếu tấm bằng đại học không nuôi nổi bạn và gia đình, thì đừng ngại vứt nó sang 1 bên để làm các công việc khác có thu nhập cao hơn, kể cả công việc tay chân. Đừng quá kì vọng hoặc nghĩ tấm bằng đại học của bạn là ghê ghớm.
Thế hệ ông bà, bố mẹ sẽ tự hào khi con cái họ học giỏi, đậu trường công an, bác sĩ, giáo viên,... nhưng thế hệ các bạn trẻ trở đi, sẽ tự hào nếu bạn nuôi được gia đình, bất kể công viec là gì (miễn ko phạm pháp).
Mình biết rất nhiều trường hợp con ngoan trò giỏi, nhưng ra đời sau này lại ko bằng các bạn cá biệt ngày xưa. Lớp mình hơn chục năm gặp lại, các bạn cán bộ lớp, học giỏi của lớp giờ cuộc sống nhạt nhoà, có bạn còn chưa định hình nổi tương lai, có bạn thì lấy chồng sinh con không nghề nghiệp ổn định, có bạn hơn 30t rồi vẫn đi làm thuê bán quần áo cho người ta, có bạn thuộc tóp giỏi đi thi tỉnh của trường thì học xong đại học rồi csong lao đao nên bỏ đi xuất khẩu lao động.
Còn các bạn thuộc nhóm quậy phá, cá biệt ngày xưa thì giờ có bạn làm tiếp viên trưởng cho hãng bay, có bạn đi công tác bằng trực thăng như cơm bữa, có bạn làm chủ nhà hàng lớn trong thành phố,... hầu hết các bạn cá biệt này đều trượt đại học năm đó, sau đó đi học cđ và trường nghề. Sự khác biệt nằm ở việc trải nghiệm cuộc sống, nhanh nhạy nắm bắt và dám mạo hiểm, bước ra khỏi vùng an toàn.
=> Đừng quá kì vọng vào tấm bằng đại học, cũng như kì vọng vào công việc hiện tại. Cuộc sống luôn thay đổi, việc của chúng ta là chuẩn bị kế hoạch B, C thật tốt; thay đổi theo để thích nghi, chứ không phải quen với những lối cũ rồi buồn bã, thất vọng khi bị layoff hay có sự thay đổi nào đó.
Kết lại: đa dạng nguồn thu để không phụ thuộc lương; mua bđs một cách khôn ngoan có lợi về đường dài - đừng cứ mãi tư duy phải ở tp; linh hoạt thích nghi khi công việc có biến.
st