Gia đình tôi hiện sống ở Quảng Nam, có hai con nhỏ đang học mẫu giáo. Hai vợ chồng cùng làm công chức, sau khi trừ các chi phí hàng tháng thì để dành được khoảng 15 triệu đồng/tháng. Hiện chúng tôi có sẵn trong tay 500 triệu đồng tiền tiết kiệm.
Gần đây tôi được giới thiệu một mảnh đất ở vùng giáp ranh giữa Tam Kỳ và Phú Ninh, diện tích 6x18 m, giá 950 triệu đồng. Khu này năm ngoái giá còn khoảng 800 triệu, gần đây tăng vì có tin mở đường kết nối khu công nghiệp với trung tâm hành chính. Pháp lý ổn, đất dân cư hiện hữu, mà vẫn còn chưa nhiều người để ý.
Tôi dự định lấy toàn bộ 500 triệu để đặt cọc và vay phần còn lại. Tuy nhiên, vợ tôi không đồng ý. Cô ấy nói "gửi tiết kiệm cũng được vài chục triệu lãi một năm, có việc gì còn xoay. Giờ mua đất rồi vay nợ, lỡ con bệnh, hay có việc đột xuất thì biết làm sao?".
Tôi hiểu tâm lý đó. Nhưng nhìn quanh, giá đất đang nhích từng đợt, nếu cứ chần chừ thì mai mốt muốn mua lại càng khó. Gửi tiết kiệm mãi cũng không thoát được cảnh “giữ tiền chứ không sinh lời”. Nhưng cũng không thể không lo rủi ro khi phải vay 450 triệu đồng trong lúc kinh tế gia đình không thực sự dư dả.
🤔 Góc nhìn của một thành viên diễn đàn:
Đây là tình huống rất điển hình với những người có tài chính vừa phải nhưng muốn "nhích" sang đầu tư bất động sản. Trước hết, hãy thử bài toán: Nếu vay 450 triệu trong 5 năm, lãi suất năm đầu khoảng 6,5%, các năm sau khoảng 11%. Vậy:
- Năm đầu, trả khoảng 9,8 triệu/tháng (gốc + lãi).
- Các năm sau, trả khoảng 10,6 – 11,5 triệu/tháng.
Gia đình đang dư 15 triệu/tháng, nhưng hai con còn nhỏ, chưa có quỹ dự phòng đủ dày, thì việc vay gần một nửa giá trị tài sản có thể khiến bạn dễ rơi vào thế bị động nếu có biến cố.
Bên cạnh đó, vợ chồng chưa đồng thuận thì dù mảnh đất tiềm năng tới đâu, việc “xuống tiền” vẫn nên hoãn lại. Bất động sản không phải cuộc chơi ngẫu hứng nhất là khi nó có thể ảnh hưởng đến sự ổn định tài chính và tinh thần của cả gia đình trong nhiều năm tới.
📌 Lời khuyên: Nếu bạn tin vào tiềm năng của mảnh đất đó, hãy theo dõi thêm một thời gian ngắn, chuẩn bị quỹ dự phòng ít nhất 3–6 tháng chi tiêu, và đặc biệt là nói chuyện kỹ lại với vợ. Việc đầu tư phải là chuyện của cả hai người, không nên là một mình “bơi” rồi cả nhà phải “gồng”.
Chậm một chút, chờ một cơ hội khác, đôi khi lại là bước đi khôn ngoan hơn là mua xong mà… mất ngủ mỗi tối.