Không chỉ nhóm thu nhập thấp gặp khó, mà ngay cả những người có thu nhập 40–50 triệu đồng/tháng – vốn từng được xem là “đủ sống dư dả ở thành phố” giờ cũng lắc đầu quầy quậy khi nghĩ đến bài toán mua nhà.
Khi người trẻ… chọn sống tạm vì chẳng mua nổi để sống thật
Tưởng tượng một người 28 tuổi, đi làm được 6 năm, có thu nhập đều đặn 50 triệu đồng mỗi tháng. Nghe thì có vẻ “đủ lông đủ cánh”, sẵn sàng cho những cột mốc lớn như: lập gia đình, sinh con, và… vay ngân hàng mua nhà.
Nhưng thực tế thì:
👉 Tiền mặt có 300 triệu, bố mẹ không thể hỗ trợ thêm.
👉 Căn hộ muốn mua 5 tỷ, phải vay ít nhất 4,7 tỷ.
👉 Vay 25 năm, lãi suất sau ưu đãi lên 10–11%, mỗi tháng trả từ 38–42 triệu đồng.
👉 Còn lại 8–12 triệu/tháng để sống, nuôi bản thân, nuôi hy vọng và… trả nợ tiếp.
Bài toán tài chính này khiến nhiều người trẻ ngồi xuống tính, đứng lên… đi thuê tiếp.
Tác động tâm lý: Giấc mơ nhà đất dần biến thành nỗi lo nằm lòng
Không chỉ là vấn đề tài chính, việc không thể mua nổi nhà dù thu nhập không thấp đang tạo ra một tâm lý chán nản âm ỉ trong giới trẻ thành thị.
Nhiều người chọn tạm hoãn hôn nhân, vì “cưới xong không biết dắt nhau về đâu”. Nhiều người ngại sinh con, vì “có con rồi, 3 người thuê 1 phòng trọ, bất tiện trăm bề”. Một số khác, thì sống kiểu “mặc kệ”, tiền dư bao nhiêu… đi du lịch bấy nhiêu, vì “tiết kiệm 10 năm cũng không bằng bố mẹ người ta chuyển khoản 1 lần”.
Nhiều bạn trẻ bỗng hình thành suy nghĩ: Nếu không thể mua nhà, thì thôi, sống cho vui, cho nhẹ. Chấp nhận đời ở thuê, đời gửi đồ, đời dọn đi dọn lại như dân du mục kỹ thuật số giữa lòng đô thị.
Mua nhà giờ không còn là chuyện cần “cố gắng một chút” mà trở thành một thử thách tầm quốc gia. Người mua cần:
✅ Thu nhập ổn định
✅ Chi tiêu cực kỳ tiết kiệm
✅ Tâm lý thật vững
✅ Gia đình hỗ trợ mạnh
✅ Và một chút… may mắn từ số phận
Thành ra, thay vì hỏi “bao giờ mua nhà?”, nhiều người trẻ giờ chuyển sang hỏi “có nên mua nhà hay tiếp tục đầu tư vào sự tự do?”. Một số khác thì treo tấm bảng trong đầu: “Nhà là nơi để về. Nhưng chưa mua được thì ta… thuê tạm cũng là về!”
Khi người thu nhập 50 triệu đồng/tháng cũng chùn chân trước bài toán an cư, thì thị trường nhà ở đang nhắm đến ai?
Khi ngay cả người “giỏi” cũng bỏ cuộc, thì liệu chúng ta đang xây đô thị cho số đông hay chỉ cho số ít có đặc quyền từ đầu?
Thị trường nhà ở không thể mãi là một “giấc mơ cao cấp” được rao bán bằng những bảng giá lạnh lùng. Bởi sau tất cả, nhà không chỉ là tài sản mà là cảm giác thuộc về, là gốc rễ của một đời người.