Áp lực không? Có chứ! Mất ngủ cả tháng trời. Nhưng nhìn cảnh con cái chui rúc trong cái phòng trọ ẩm thấp, rồi cứ 6 tháng 1 năm chủ lại đòi nhà, e thấy chán lắm cơ. Nay ngồi đây chia sẻ lại hành trình "liều ăn nhiều" của 2 vk ck e để các mẹ có thêm động lực.
1. Bài toán "liều có cơ sở" & Cách chia dòng tiền của gđình e:
Thú thật, với thu nhập 35 triệu/tháng mà gánh khoản vay 2 tỷ thì nếu tính theo lãi suất thả nổi hiện tại (trả tầm 24-25 triệu/tháng cả gốc lãi), nhà e chắc chắn vỡ trận ngay tháng đầu tiên. Nhưng vk ck e vẫn quyết tâm chốt căn này vì 2 lý do (cái này gọi là thiên thời, địa lợi, nhân hòa=))))):
- Thứ nhất (Nội lực): e và ck đã có lộ trình thăng tiến rõ ràng, cam kết với sếp về KPI để năm sau tổng thu nhập hai vkck sẽ chạm mốc 45-50 tr. Lúc đó mới thực sự đủ sức tự bơi đc
- Thứ hai (Ngoại lực - Quan trọng nhấ!!!t): Ông bà nội ngoại thương con cháu, đồng ý hỗ trợ trả giúp phần LÃI ngân hàng trong 2 năm đầu. Đây chính là cái phao cứu sinh giúp bọn e dám ký hợp đồng vay.
Trong 2 năm này, e và ck chỉ phải lo trả phần GỐC (khoảng 6,7 tr/tháng). Tuy nhiên, ko vì thế mà nhà e tiêu xài xả láng. e áp dụng kỷ luật sắt để chuẩn bị cho giai đoạn "cai sữa" sau 2 năm:
Cơ cấu 35 triệu thu nhập hiện tại:
- ~7 Triệu (Trả nợ gốc ngân hàng): Khoản này bắn đi ngay khi lương về
- 15 Triệu (Sinh hoạt phí): Chi tiêu cho gđình 3 người ở HN -> con học trường công, hạn chế tối đa ăn hàng, ưu tiên tự nấu nướng mang đi làm
- 13 Triệu (Quỹ tích luỹ) <-- MẤU CHỐT Ở ĐÂY. Nhiều người nghĩ đc ông bà trả lãi hộ thì cứ tiêu đi. Nhưng KHÔNG! E coi như số tiền này ko tồn tại. E gửi tiết kiệm ngắn hạn hoặc đầu tư an toàn ngay lập tức. Mục đích: Sau 2 năm ông bà cắt viện trợ, bọn e sẽ có một khoản to (tầm 300tr++) để đập bớt vào gốc ngay, hoặc dùng làm bộ đệm trả lãi nếu chẳng may lương chưa tăng kịp như dự kiến
2. Vượt qua nỗi sợ ""Nô lệ ngân hàng"": Ai cũng sợ lãi suất thả nổi, sợ lãi mẹ đẻ lãi con. E cũng thế. Bí quyết không phải là nhịn ăn nhịn mặc đến chết, mà là phải tìm được gói vay dễ thở ngay từ ban đầu
Giờ thì mỗi tháng nhìn tin nhắn trừ tiền vẫn hơi xót, nhưng tối về được ngả lưng trong nhà mình, thấy con cái chạy nhảy thoải mái, vkck e thấy sự đánh đổi này hoàn toàn xứng đáng.
"An cư lạc nghiệp"- câu này các cụ nói cấm có sai. Có nhà rồi, động lực cày cuốc kiếm tiền nó cũng khác hẳn đấy các mẹ ạ!
Có mẹ nào lương tầm tụi mình mà cũng đang gồng gánh giấc mơ nhà Hà Nội không? Vào điểm danh chia sẻ bí quyết co kéo chi tiêu với e nhé!