Từ sau các cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu, giấc mơ “cố gắng rồi sẽ có nhà” đã dần trở thành câu chuyện cổ tích mà ông bà kể cho cháu nghe.
Lương thì tăng nhỏ giọt, còn giá nhà thì phi như tên lửa đẩy. Những quy định vay vốn thì chặt chẽ đến mức ngân hàng có thể kiểm tra xem chúng ta từng… ăn sáng mấy lần trong tháng qua để quyết định có cho vay hay không.
Trên khắp thế giới, “giấc mơ an cư” giờ là môn học bắt buộc mang tên Tài chính cá nhân nâng cao, có yếu tố may mắn.
👉 Ở Úc, chỉ còn khoảng 45% người trong độ tuổi 25–34 sở hữu nhà riêng, giảm mạnh so với 58% vào năm 1986.
👉 Ở Mỹ, con số này còn buồn hơn: từ 39% tụt xuống 31%.
👉 Còn ở Anh, người dưới 35 tuổi chỉ nắm giữ 5% tổng giá trị nhà ở, trong khi phải trả tiền thuê nhà cao gấp 4,5 lần lãi suất vay thế chấp.
Thế hệ Y – những người sinh từ 1981 đến 1996, giờ được gọi là “thế hệ đi thuê”. Họ hoãn cưới, hoãn sinh con, thậm chí hoãn cả… sống thử, vì không có chỗ mà thử. Sở hữu một tổ ấm giờ đây cần ít nhất hai nguồn thu nhập ổn định, một khoản tiết kiệm kha khá, cộng thêm lòng kiên nhẫn của một tu sĩ Tây Tạng.
👉 Còn ở Việt Nam, nghe nói tỷ lệ sở hữu nhà lên tới hơn 90%, nghe mà tưởng mừng, cho đến khi phát hiện phần lớn là nhà của bố mẹ để lại, hoặc nhờ “hậu phương vững chắc” là gia đình hỗ trợ. Với người trẻ dưới 35 tuổi bắt đầu từ con số 0, giấc mơ mua nhà giống như việc leo đỉnh Fansipan… bằng dép lào. 🏔️
Một căn hộ trung bình tại Hà Nội và TP.HCM giờ có giá vài tỷ đồng, tương đương 300 năm tiền cà phê sáng nếu tiết kiệm triệt để. Còn căn nhà phố thì chỉ cần “bán thận” thôi chưa đủ.
Nhưng đừng vội tuyệt vọng. Trong cái khó ló cái khôn, và thế hệ trẻ vốn là bậc thầy trong việc xoay chuyển hoàn cảnh. Nhiều bạn chọn sống linh hoạt, đầu tư ngắn hạn, làm việc tự do để có dòng tiền tốt hơn. Có người mua nhà xa trung tâm rồi hy sinh buổi sáng ngủ nướng, có người chọn thuê nhưng đầu tư tài chính, và vẫn hạnh phúc, vì họ hiểu “an cư” không chỉ là có một căn nhà, mà là sống được ở nơi mình thấy bình yên.
Biết đâu, vài năm nữa, bạn sẽ bước vào căn nhà đầu tiên của mình, dù là căn nhỏ xíu, trên tầng 12, ban công hẹp chỉ vừa đủ một chậu xương rồng, nhưng tất cả đều được mua bằng nỗ lực, bằng những đêm làm thêm và cả niềm tin rằng: “Ờ, cuối cùng mình cũng có nhà rồi!” 🥹
Và có lẽ, chính lúc đó, bạn sẽ nhận ra, giấc mơ này tuy đắt thật, nhưng đáng đến từng đồng. 💪✨