Covid có đi qua thì những ảnh hưởng của nó vẫn hiện diện và thay đổi nhiều mặt của cuộc sống. Ví dụ như work from home-làm việc từ xa, giờ rất rất nhiều công ty dự kiến cho công ty làm việc từ xa luôn. Hết dịch cũng không cần lên công ty làm nữa.
Việc này ngoài việc giảm nhu cầu thuê mướn văn phòng mặt bằng thì xu hướng mua nhà second home, chuyển về nơi xa hơn, nhà cửa rẻ hơn, phong cảnh đẹp hơn, ít xô bồ hơn để gọi là hưởng thụ cuộc sống tốt hơn rất mạnh. Vì giờ văn phòng là cái phòng làm việc trong nhà, nên người ta có đặc quyền chọn ở đâu thích nhất là được.
hu nhà mình ở, người quen bạn bè đồng nghiệp giờ người ta ầm ầm mua nhà chỗ khác vì lãi rẻ (dưới 3%/năm, cố định 30 năm), không cần phải bám trụ ở thành phố nữa.
Xu hướng này bền vững không, work from home có hiệu quả lâu dài không (hiện tại thấy nhiều nghiên cứu nói tốt hơn nha ^^),… khoan bàn nha. Bàn cái thực tế là giá nhà ở mấy vùng giáp lân cận thành phố đông đúc, có tiện ích tốt, có kết nối tốt với trung tâm mà cảnh sắc đẹp, ít xô bồ, cuộc sống yên bình hơn,… tăng giá mạnh và nhiều hơn vùng trung tâm rất nhiều. Mấy cái này Việt Nam khó nói hơn 1 chút vì số liệu ko dễ kiếm, còn cái mình nói là nhận xét chủ quan, nhưng dựa vào data nha chứ không phải nói không không. Số liệu giá nhà cửa ở Mỹ thì minh bạch, dễ tìm, chính xác,… nhà bao nhiêu căn đang rao bán ở vùng đó, giá nhiêu, lịch sử giá cả các lần mua bán gần nhất có hết nghen.
Vào đề chính đi tìm nhà.
Nhà bên Mỹ rao bán thì có đại diện người bán-listing agent/seller agent, người mua hoặc có đại diện người mua-buyer agent, hoặc dùng đại diện người bán làm đại diện cho mình luôn.
Nhà bán thì có cái hộp chứa ổ khóa, ai làm môi giới bất động sản là có cái app để mở được cái ổ khóa đó để vô coi nhà, dễ dàng thuận lợi ha. Do mình đi nhiều vùng coi nhà cũng xa nhau, nên đi tới đâu nhờ listing agent mở cửa cho mình xem luôn cho tiện.
Hôm kia đi xem cái nhà, mà listing agent bận không đi cùng xem nhà được nên chị đó mở cửa nhà sẵn, lát mình tới tự vô xem tự coi nhà. Đi xem cái nhà lộng lẫy 1 mình tưởng tượng như mình là chủ luôn, tha hồ coi.
Nhà này rộng 200m2, đất rộng 2000m2, nằm trên đồi nên view đỉnh đỉnh đỉnh. Bài trí như resort nghỉ dưỡng 5* với cửa rộng đón nắng, dàn bếp mở siêu đẹp vừa nấu ăn vừa ngắm cảnh. 4 phòng ngủ, 3.5 phòng tắm, cái nào cũng có view đẹp hết.
Phòng khách đẹp với ban công rộng và siêu đã, mình ra ngoài nhìn cái view thật sự thích. Tưởng tượng ở đây thì mỗi ngày có khác gì ở khách sạn 5 sao nghỉ dưỡng đâu. Tưởng tượng sáng sáng uống café, tối tối bbq, nhâm nhi café với cái nhà này thì ngất ngây luôn. Thiên đường là đây.
Sau một cuộc điện thoại mình được mở cửa cho vô nhà 1 mình, tin tưởng và tín nhiệm nhau là chính chứ agent/người bán không có biết gì về mình trừ số điện thoại hết. Đi xem nhà tha hồ muốn coi bao lâu thì coi, làm gì thì làm, rinh luôn cái nhà cũng được.
Xem cái nhà xong mình ngất ngây, muốn mua mua mua liền, rồi có cuộc sống trong mơ với căn nhà mơ ước có view siêu đẹp luôn nhưng mà ước mơ không thành sự thật. Vì nhà tuy đẹp mà thiếu sự ấm cúng, kiểu gia đình vợ chồng con cái ở thì ko hợp lắm do trên đồi cao nên nhà xây tới 3 tầng leo lầu mệt, thiết kế mở kiểu resort quá nên cảm giác thiếu sự gần gũi cần thiết cho gia đình.
Chia tay em nó đến giờ nhìn cái nhà vẫn thèm thuồng mơ ước mếu máo. Nhà vẫn chưa bán, muốn mua vẫn còn được. Mỗi lần xem ảnh, nhớ cảm giác ngồi ở ban công chill với ánh hoàng hôn chiều tà là nổi cơn muốn mua liền mà gắng ghìm lại.
Nó giống như Đà Lạt cách Sài Gòn 3 tiếng lái xe vậy đó. Đất to, view đẹp xung quanh tiện ích tốt, hàng xóm tốt, gần đó nhà hàng quán ăn ngon, nếu cái nhà này ở Đà Lạt thì giá nhiêu ta?
Việt Nam mình xu hướng mua nhà second home để làm việc từ xa, nâng cao chất lượng cuộc sống sẽ mạnh mẽ hơn không? Nếu có, đâu sẽ là khu vực tiềm năng để tận hưởng/đầu tư? Mọi người cho ý kiến nha.
Ảnh trong bài là ảnh căn nhà mình chia sẻ trong câu chuyện nha.
Tác giả: Emily Le