Có những lúc con người ta mới thấm thía sự mong manh của đồng tiền. Một trong những khoảnh khắc đó chính là khi cầm 6 tỷ đi mua nhà giữa lòng Hà Nội.
Tưởng tượng nhé: 6 tỷ, con số đủ để mua một chiếc xe sang, đầu tư vài lô đất ven đô, hoặc gửi tiết kiệm đủ sống thong dong cả chục năm. Thế nhưng, đặt vào bất động sản nội đô, 6 tỷ lại chỉ đủ để trở thành chủ nhân hợp pháp… của một căn hộ “cỡ hộp giày”.
Anh Việt, kỹ sư công nghệ thông tin đã dành hơn 3 tháng lặn lội khắp các ngõ ngách từ Định Công, Hoàng Văn Thụ đến Giáp Bát.
Trong tay 6 tỷ, anh nghĩ rằng ít nhất cũng tìm được căn nhà kha khá để an cư. Nhưng không, môi giới liên tục dẫn anh đi xem những căn nhỏ hơn cả quán trà đá vỉa hè. Có căn giá 6,5 tỷ mà diện tích chỉ vỏn vẹn 25m2. Đứng giữa phòng khách mà chỉ cần dang tay ra là chạm luôn… tường bếp.
Chị Phượng, nhân viên ngân hàng cũng ôm giấc mơ tương tự. “Tưởng gần 7 tỷ sẽ dễ thở, ai ngờ muốn căn đẹp một chút thì giá lại vọt lên 8–9 tỷ. Còn những căn trong tầm tay thì bé tí, ngõ ngoắt ngoéo, taxi còn ngại vào,” chị kể.
Nhà vài chục mét vuông, giá vài trăm triệu một mét
Khảo sát thị trường cho thấy, nhà đất nội đô Hà Nội tầm 6–7 tỷ giờ cực kỳ khan hiếm. Phần lớn đều dưới 30m2, nằm sâu trong ngõ, ngách, mặt tiền hẹp. Những căn nhà trước đây chỉ 3–4 tỷ, nay đã tăng gấp đôi.
Một căn 24m2 trong ngách phố Tôn Đức Thắng hiện chào bán với giá 258 triệu đồng/m². Ngõ Văn Chương còn “đỉnh” hơn: nhà 19m², xây 4 tầng, được rao gần 300 triệu đồng/m².
Nói cách khác, 1m² đất ở đây ngang bằng… 500 bát phở đặc biệt. Ai muốn có 25m² thì cứ nhân lên: 12.500 bát phở 😆
6 tỷ – con số lớn chỉ trên giấy
Nghe 6 tỷ ai cũng nghĩ to lắm, nhưng đặt giữa trung tâm Hà Nội, nó bỗng nhỏ xíu. Người ta hay ví von: 6 tỷ ở quê có thể mua cả mảnh đất xây biệt thự sân vườn, nhưng ra Thủ đô thì chỉ đổi được căn nhà lọt thỏm giữa ngõ sâu, hai xe máy tránh nhau còn khó.
Điều trớ trêu là, mức giá này không còn gây sốc cho dân môi giới nữa. Họ quen rồi. Với họ, khách hàng cầm 6 tỷ đi mua nhà phố Hà Nội cũng giống như mang 200 nghìn vào nhà hàng Michelin: gọi thì gọi được đấy, nhưng đừng mong đủ no.
Vì sao giá lại cao như vậy?
- Đất chật, người đông: Nội đô Hà Nội quỹ đất ngày càng ít, cầu thì tăng vùn vụt.
- Hạ tầng cải thiện: Gần tuyến metro, đường vành đai, hay khu vực trung tâm – giá cứ thế “nhảy múa”.
- Tâm lý giữ đất: Chủ nhà thường thà để không còn hơn bán rẻ. Thế nên giá cứ neo cao, người mua chỉ biết thở dài.
Hệ quả: những căn nhà nhỏ bé, vốn xưa kia chỉ dành cho sinh viên hoặc gia đình ít người, nay bỗng trở thành “tài sản xa xỉ” mà chỉ tầng lớp có tiền mới chạm tới.
Giấc mơ an cư nhỏ dần theo từng mét vuông
6 tỷ đồng – một số tiền khổng lồ, nhưng trong câu chuyện mua nhà Hà Nội, nó lại phơi bày nghịch lý: tiền không quyết định tất cả, mà vị trí mới là “ông vua”. Vị trí đẹp thì diện tích nhỏ vẫn đội giá, còn vị trí xa thì dù rộng vẫn bị ngần ngại.
Người trẻ, dù có cố gắng, vẫn thấy giấc mơ an cư ngày càng bé lại, đúng theo nghĩa đen. Một căn nhà “ổn ổn” ở phố cổ giờ có thể bằng 3 căn biệt thự mini ở ngoại thành. Thế nên không ít gia đình buộc phải rẽ sang Gia Lâm, Đông Anh, Hoài Đức… để tìm chỗ đặt chân.