Mà nói thật, mỗi lần dọn nhà là một lần chạm ngưỡng trầm cảm: đồ đạc lỉnh kỉnh, phải làm quen hàng xóm mới, điện nước giá mới, thẻ xe mới… nghĩ thôi đã thấy nhọc cả người.
Em có nói với chồng: “Thay vì mỗi tháng cúng thêm tiền cho người khác mà chẳng để lại được gì, hay là mình liều một phen?” Mua nhà đúng là quyết định tài chính lớn, nợ nần cũng lo lắm chứ, nhưng ít nhất là mình đang trả cho tổ ấm của chính mình. Đi làm về rã rời, ngả lưng xuống giường thấy yên tâm hẳn, vì biết đấy là nhà mình mà. Không biết mọi người có hiểu cảm giác đó không, chứ với em… nó kiểu sướng âm ỉ trong lòng lắm :D
Thế là hai đứa bắt đầu đi tìm nhà thật. Thú thật lúc đầu đúng kiểu gà mắc tóc, lên mạng tìm mà như lạc vào ma trận, tin đăng thì 1 kiểu, đến nơi thì 1 nẻo. Sợ nhất là mấy tin ảnh lung linh long lanh như resort 5 sao, mà tới nơi thì… ôi dồi ôi, khác gì phòng trọ cải tạo đâu, rồi lại điên máu xách xe về.
Vợ chồng em có ngồi tính toán lại tài chính:
Vốn tự có: Hai đứa cày 4 năm, dư được khoảng hơn 800 triệu.
Mục tiêu: Tìm căn chung cư cũ hoặc nhà nhỏ xa trung tâm một chút cũng được, miễn giá loanh quanh 1,8 - 2 tỷ, chứ cao hơn là phải vay người thân thêm mới kham nổi.
Bài toán vay: Vay ngân hàng tầm 1 - 1,2 tỷ, trả trong 20 năm. Em tính nhanh thì mỗi tháng gốc + lãi rơi vào khoảng 12 - 14 triệu (ước tính thôi chứ chưa chốt ngân hàng chính thức).
Ban đầu đúng là hơi rén thật, tự nhiên đang bình thường lại ôm cục nợ to đùng. Nhưng nghĩ kỹ thì thấy, thà mỗi tháng trả 12 triệu cho nhà mình, còn hơn trả 6 - 7 triệu cho thuê nhà rồi tay trắng vẫn hoàn trắng – kiểu vậy đó các bác ạ.
Quan trọng nhất là khúc tìm nhà mới đúng là gian nan. Em ghét nhất mấy tin treo đầu dê bán thịt chó, đi xem nắng nôi phờ phạc mà toàn gặp tin ảo. Đang lúc nản chí thì ông anh làm cùng công ty bảo: “Mày tải cái HouseNow về mà tìm, trên đấy nó có video quay nhà thật đấy, đỡ mất công xem tin ảo.”
Nghe lời ổng, tối nào hai vợ chồng cũng nằm nhà lướt app, soi video từng góc tường, khung cửa, nhà vệ sinh, hành lang cho chắc cốp rồi mới dám hẹn đi xem. Trộm vía, nhờ chịu khó lọc kỹ qua video mà bọn em chốt được 1 căn ưng ý, giá 3 tỷ, đúng mô tả luôn. Không phải chạy vòng vòng như trước, đỡ mất công đi lại mà đỡ bực mình hơn hẳn.
Giờ thì hai vợ chồng đang rục rịch làm thủ tục sang tên rồi. Nghĩ đến đoạn trước mặt còn phải cày trả nợ, co kéo chi tiêu, đúng là có áp lực đấy, nhưng mà nghĩ tới cảnh Tết này được đón giao thừa trong nhà mới, tự tay khoan cái vít, treo cái tranh mà không sợ chủ nhà hay hàng xóm phàn nàn chuyện sửa chữa… tự nhiên thấy phấn khích ghê gớm.
Em hỏi thật, có mẹ nào trong group cũng từng vì ức chủ nhà, bốc đồng 1 phút rồi liều mua nhà luôn như em không? Cho em xin ít kinh nghiệm co kéo chi tiêu thời gian đầu trả nợ với ạ, chứ giờ em vừa háo hức vừa hơi run chân luôn nè :))